Trang trọng yếu

Thứ Hai, 5 tháng 9, 2016

Cắt cả cụm

Đối với những bệnh nhân mắc phải ung thư đường sinh dục, thì phẫu thuật cắt cả cụm không phải là hiếm.

Do cơ quan sinh dục nam giới " lộ thiên " chứ không nằm hầu hết trong xoang bụng như phụ nữ, nên khá nhiều những trường hợp bị tai nạn, chấn thương ... cũng dễ dàng khiến bộ phận sinh dục nam phải " ra đi vĩnh viễn ".



Đoạn video phía dưới trình bày các thao tác cắt cả cụm của những bác sỹ cho một nam bệnh nhân. Đồng thời video cũng cung cấp công đoạn tái tạo lỗ tiểu mới vùng đáy chậu, để anh ta dễ dàng đi tiểu theo tư thế ngồi như phụ nữ sau này.



Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2016

Triệt đường thừa kế tài sản


Cai vấp vào một gốc cây và nằm ngã sóng soài vào đám lá rụng ẩm ướt. Cậu kêu lên đau đớn khi rơi xuống đất, gương mặt đập vào đống đá sỏi. Cậu nằm yên trong vài giây, thở hổn hển nặng nhọc, hơi thở phả ra như một đám mây bởi thời tiết lạnh giá trong một buổi sáng xám xịt. Lồng ngực của Cai nóng rát và xương cốt thì rã rời, sau nhiều giờ chạy trốn. Nhưng sau đó cậu nghe thấy tiếng của những con chó săn, và biết rằng cậu không còn lối thoát.

Cai cố gắng đứng dậy nhưng bỗng hét lên đau đớn. Chân cậu đã bị trật khớp. Cậu cúi xuống một lần nữa, và nhìn vào mắt cá chân. Nó đầy bụi bẩn và máu chảy rỉ ra từ các vết trầy xước khi cậu chạy trốn bằng đôi chân trần , nhưng may mắn là chân cậu không bị gãy.

Những con chó săn tru lên. Cai rón rén đứng lên một lần nữa, và cố gắng lẩn trốn. Mỗi bước đi là mỗi bước nhói lên nơi mắt cá chân, nhưng cậu không dám dừng lại. Cai nghĩ cậu phải tìm lấy một dòng sông - đó là cách tốt nhất để trốn tránh lũ chó đánh hơi.

Cậu bị ngã qua một bụi cây nhỏ, không may làm vướng lại những mảnh vải bị rách ra từ quần áo - vô tình lũ chó và những người đuổi theo lại có thêm manh mối. Nhưng cậu không có thời gian đề suy nghĩ về chuyện đó. Cậu đã có thể nghe tiếng nước chảy của một dòng sông, Cai phi như bay tới, nước mắt vui sướng chảy tung tóe xuống khuôn mặt của mình. Rồi cậu lại bị trượt ngã và rơi xuống một hốc đá, ống chân của Cai mắc kẹt vào đó.

Cai thét lên đau đớn một cách vô thức. Cậu xổ ra những lời tục tĩu mà cậu biết trong tiếng mẹ đẻ Britania của cậu, rồi sau đó cũng nhanh chóng trườn người đến mép sông. Tất cả việc cần làm nữa chỉ là phải nhảy ùm vào dòng sông và bơi xuôi theo dòng nước, tìm lấy tự do. Cai là một tay bơi cừ. Con sông này có thể chảy xiết nhưng Cai biết cậu có thể làm được.

Nhưng mọi thứ đã quá muộn.

Cái đã ở trong nước, nhưng một con chó đã chộp trúng cậu. Cậu ré lên như con thú bị thương và cố gắng vùng vẫy. Cậu trong lúc đó đã mất kiểm soát bàng quang của mình. Dòng nước tiểu nóng ấm phụt ra chảy xuống chân, con chó tiếp tục húc vào Cai với bàn chân khổng lồ rồi cắm răng của nó vào cánh Cai.
Cai cố gắng hất con chó săn hung dữ ra, cố gắng bơi ra vùng nước sâu hơn, nhưng những con chó khác vừa kịp có mặt, vồ lấy người Cai. Khi mà những người truy đuổi đầu tiên chạy đến, thì Cai đã bất lực nằm co ro trong sự quản thúc của lũ chó.

Cai chưa từng một lần sợ hãi dữ dội như ngày hôm đó.

“ Đem nó ra đây ! “

Cai ngước nhìn lên chủ nhân của cậu, khi cậu nghe tiếng ông ta bước vào căn ngục giam giữ. Bị giam giữ bao lâu, Cai cũng không rõ, vì không có ánh sáng đến từ bên ngoài, nhưng dạ dày của Cai nói với cậu nó đã được ít nhất một ngày. Cai được kéo ra khỏi ngục, bộ quần áo nô lệ bị tuột xuống, cậu đứng trần truồng trước mặt mọi người. Cậu cảm thấy xấu hổ về sự trần truồng của mình, nhưng dù sao cũng ít hơn cái lần đầu cậu bị tước bỏ quần áo, chân rắc phấn rồi bị đẩy lên một bục trưng bày nô lệ cho khách tới mua.
 


Cai nhớ lại là cậu đã nói với những người buôn bán nô lệ rằng họ đã nhầm người, rằng cậu không phải là một nô lệ. Cai nói rằng cậu là con của một thương buôn giàu có nhưng chẳng may bị cướp biển tấn công. Cậu cũng đã chứng kiến cảnh cha mình bị bọn cướp biển sát hại. Khi những tên cướp biển cập cảng và bán cậu cho các chủ nô, Cai đã cố gắng để làm cho họ hiểu rằng cậu có thể trả tiền cho họ nhiều gấp bội nếu họ chịu đưa cậu về nhà ở Britannia. Cai là người thừa kế tài sản cha mình. Nhưng những chủ nô vừa cười vừa nhìn Cai và nói với cậu rằng nếu cậu cứ lặp đi lặp lại những câu chuyện tào lao như vậy, họ sẽ cắt lưỡi của Cai.

Cai sau đó đã nói ít đi. Nhưng cậu luôn nghĩ rằng nếu cậu có thể làm cho người nhà biết cậu vẫn còn sống, thì chắc chắn sẽ có ai đó đứng ra mua lại tự do cho cậu. Thế nên cậu nhẫn nhịn, chấp nậnsự xấu hổ và sỉ nhục khi phải trần truồng đứng trước chợ, trước những con mắt chế giễu của lũ trẻ con nhà giàu có, của những phụ nữ tìm kiếm trai trẻ, và của những tên đàn ông thích thú đàn ông. Cậu để họ chạm vào người, và cho họ kiểm tra răng miệng, trả lời họ những câu hỏi và Cai đả không một lần nào lặp lại câu chuyện của mình, ít ra là khi không có chủ nô nào ở gần đó.

Dĩ nhiên sau đó Cai đã được mua và đưa về nhà, cho tắm rửa. Cai đã được một người cai quản nô lệ, một người biết tiếng mẹ đẻ của cậu, đưa cho chiếc áo vài dài .

Rồi Cai cũng biết rằng những người nơi đây không ai muốn liên quan dính líu tới quan lại vì những tội lỗi quá khứ của họ, và chủ nô của Cai đã từng giải thích rằng không có cơ hội mà chủ mới của cậu thậm chí sẽ cố gắng liên lạc từ vùng đất man rợ này qua bên kia đế chế Roman.

Và do đó, Cai lại tiếp tục chờ đợi, trong lúc đó cậu sẽ cố gắng để làm nhiệm vụ của mình thật tốt. Nhưng rồi ngày qua ngày, Cai lại càng muốn bỏ chạy. Cai nghĩ rằng cậu không được sinh ra để phục dịch. Gia đình Cai cũng có sử dụng đội nô lệ của riêng mình - thậm chí nhiều nô lệ hơn người chủ hiện nay của cậu. Theo đúng nghĩa đen, cậu giàu có hơn cả chủ của mình.

Mọi người đã cảnh báo cậu, nô lệ chạy trốn sẽ bị đánh đòn, thậm chí là bị đóng đinh. Nhưng cậu chỉ nhún vai rồi nghĩ chắc chắn sẽ không ai đóng đinh một cậu bé chưa được mười hai tuổt như mình. Nhưng giờ đây thì Cai không chắc chắn như vậy nữa.

Cai mắt ngấn lệ nhìn người quản lý đội nô lệ của chủ nhân. Người đàn ông này cũng là một nô lệ. Ông nghiêm nghị nhưng cũng không phải là không có lòng thương xót. Giọng ông nhẹ nhàng hơn lúcông nói với Cai hãy đi theo chủ nhân.

" Cậu đã ăn cắp đồ của tôi, cậu bé" - Gaius Valerius - chủ nhân của Cai - đi lại gần và nâng cằm Cai, đôi mắt vị chủ nhân nhìn xoáy vào mắt Cai - " Khi câu bỏ chạy, cậu đã ăn cắp tài sản của tôi. Tôi mua cậu. Cậu có hiểu được điều này không ?"

Cái gật đầu. Người đàn ông nói chậm rãi trong tiếng mẹ đẻ của cậu. Chậm đủ cho cậu bé hiểu rõ ràng.

" Cậu cần phải chịu một trận đòn"

Cái rùng mình. Chủ nhân của Cai ngừng nói trong 50 nhịp tim đập để quan sát phản ứng của Cai. Cai cố gắng nhìn chủ nhân, mặc dù cậu đang vơ cùng sợ hãi.

"Tôi cần cậu phải bị đánh đập, hoặc bị đóng đinh, hoặc bị đóng dấu thương hiệu."

Miệng Cai đã khô, và rồi cậu run lên.

"Nhưng cậu là một cậu nhóc đẹp trai. Rất đẹp trai so với một nô lệ. Tôi không nỡ làm hại vẻ đẹp trai cảu cậu. Tuy nhiên, tôi sẽ không tha thứ tội trộm cắp. Tôi biết rằng cậu tin rằng cậu có một tài sản thừa kế ở Britannia, đúng không ? "

Cai gật đầu. Chủ nhân của Cai đã biết điều đó? Người chủ nô của mình đã nói những thông tin này cho chủ nhân mới? Niếm hy vọng nẩy nở bên trong Cai như những chồi non mới mọc sau những cơn mưa mùa xuân.

" Nói cho tôi biết nào cậu bé, có phải ở Britannia, cũng giống như ở đây, tức là chỉ có đàn ông được thừa hưởng tài sản thừa kế ? "

"Vâng, thưa chủ nhân." - Cai gật đầu - "Vì cha tôi chết, và mùa hè thứ mười hai của tôi sắp tới, tôi sẽ đủ lớn để có quyền thừa kế".

Gaius Valerius khịt mũi. Ông băng qua phòng và nói nhỏ điều gì đó với người cai quản nô lệ. Người này gật đầu và rời khỏi phòng trong một thời gian. Tất cả thời gian này, chủ nhân và cậu bé nô lệ Cai đứng trong im lặng, rồi người cai quản nô lệ cũng quay trở lại và gật đầu với ông chủ của mình.

"Tôi xin lỗi cậu, cậu bé, nhưng cậu sẽ không được phép trở về nhà. Thay vì vậy chúng ta có những điều khác cần làm hơn"

Cai cảm thấy giận dữ trong lòng. Cậu là người thừa kế hợp pháp di sản của mình. Tại sao chủ nhân không cho phép cậu trở về nhà. Cai đã định nói thêm, nhưng Gaius Valerius giơ một tay lên cản lại.

"Đừng có ngắt lời tôi cậu bé. Cậu sẽ không được nói chuyện trừ khi được phép. Bây giờ điều còn vướng víu để cậu trở thành nô lệ thực thụ chỉ là vì cậu là một người đàn ông có quyền thừa kế. Giải pháp để ngăn ngừa cậu sẽ tiếp tục dự định ăn cắp tài sản mà tôi có đủ quyền sở hữu, là thực sự đơn giản. Khi cậu không phải là một người đàn ông, cũng không phải một cậu bé nữa, cậu sẽ không thể thừa kế bất cứ cái gì nữa, và sẽ chăm chỉ phục vụ"

Cai cảm thấy miệng khô đi. Cậu mấp máy môi cố nói chuyện, nhưng không có lời nào thốt ra. Cái gì mà không phải là một người đàn ông? không phải là một cậu bé?

"Cậu thực sự là một nô lệ rất đẹp trai. Tôi rất hy vọng các vị thần ủng hộ cậu được sống vui vẻ khảo mạnh lâu dài"

Và sau đó ông vẫy tay với người quản lý nô lệ. "Mang nó đi"

Cai quằn quại vùng vẫy trong sợi dây thừng mà mọi người dùng để cột cậu nằm ngửa trần truồng vào chiếc bàn. Nước mắt lăn dài trên má khi cậu thấy thợ thiến bước vào phòng, bắt đầu mài dao thật sắc bén. Cai không thể nói năng hay la hét được nữa, bởi miệng đã bị nhát đầy một miếng giẻ, ràng lại cùng với một dải da chạy quanh đầu. ậu rên rỉ, và vùng vẫy, nhưng sợi thừng quá chắc chắn.

Nỗi sợ hãi dường như mở rộng và cồn cáo trong bụng Cai và rồi cậu bé bị mất kiểm soát bàng quang của mình, nước đái bắn tung tóe lên bàn gỗ và chảy xuống cặp chân đang bị trói chặt. Người thợ thiến thở dài và ra hiệu cho những người nô lệ khác đổ nước lạnh ra, rửa bàn sạch một lần nữa.

Cái nấc nghẹn ngào. Cậu cảm thấy như mình không thực sự ở đây. Điều này không thể xảy ra, và nỗi đau mà Cai biết sẽ đến, chắc chắn không thể nào là dành cho mình. Cai nhắm mắt lại.

Rồi Cai cảm nhận có bàn tay dò dẫm bộ phận sinh dục không có lông của mình. Cậu cảm thấy thợ thiến đang vuốt ve cái vòi nước của mình và bất chợt cậu bật tiếng rên rỉ khi nó cứng lại dưới sự kích thích. Cậu đã biết về cái cảm giác thú vị đó, khi cậu cọ xát vùng sinh dục không lâu trước đây. Trước khi bị những người buôn nô lệ bắt giữ, cậu chưa bao giờ cảm thấy nó, nhưng trong những tháng cuối cùng trước khi bị bán đi, Cai đã bí mật vuốt ve mình vào ban đêm, và cái cảm thấy đó thực sự thích thú.

Người thợ thấy cu của Cai cứng lại và gã mỉm cười.

"Trước khi tôi tiến hành việc huỷ bỏ giới tính nam của cậu, tôi có thể tặng cho cậu một món quà cuối cùng." Thợ thiến nói, và tiếp tục vuốt ve cu cho cậu. Cai rên rỉ, nhưng bất chấp nỗi sợ hãi, sự trẻ trung trai tráng đã thức tỉnh trong cơ thể của cậu. Thợ thiến liên tục vuốt ve, sự kích thích trở nên mạnh mẽ hơn, rồi cảm giác tuyệt vời nhất mà Cai chưa từng có, đột nhiên xuất hiện, rần rật chạy dọc từ hậu hôn xuyên qua bìu dái, chạy từ gốc cu cho tới đầu cu của Cai. Mặc dù Cai đã từng cọ xát phần sinh dục và cảm thấy thích, nhưng cậu chưa bao giờ cảm thấy bất cứ điều gì như thế này, như lúc Cai trải qua cực khoái đầu tiên của cuộc đời, và cũng là cuối cùng của cậu. Cậu đẩy xương chậu của mình về phía trước, như một bản năng thúc dương vật vào cửa mình phụ nữ mà đàn ông nào cũng có, cậu thắt chặt cơ mông của mình, tâm trí của Cai gần như bùng nổ với cảm giác cực khoái. Tất cả những suy nghĩ khác biến mất hoàn toàn, nhường chỗ cho sung sướng. Đối với một vài giây thoáng qua đó, tất cả Cai cảm nhận được là niềm vui hoàn hảo của sự ma sát, vuốt ve con cu, và những co thắt từ phần cơ bắp vùng chậu, kích hoạt đầy đủ cơn cực khoái khô đầu tiên của cậu bé 12 tuổi chưa có tinh dịch. Trong một vài giây đó Cai quên đi sợ hãi, những nỗi đau đớn và sự phẫn nộ.

Và sau đó cảm giác sung sướng biến mất, và thay vào đó là sự xấu hổ, và rồi tất cả sự sợ hãi ùa về.

Người thợ thiến nhìn Cai co giật trong cực khoái một cách thích thú, trông giống như gã cũng đang tận hưởng cảm giác đó. Bây giờ gã cũng đang chạy những ngón tay bóp chặt túi bi, và xoa bóp chính mình.

"Thật là một điều đáng tiếc. Nhưng lệnh là lệnh" Gã nói, và nghiến răng lại, gã dùng tay xoay một đường xung quanh bìu rồi cắt bỏ túi da của cậu bé với một nhát dao khéo léo. Gã đã nâng bìu Cai lên và dùng lưỡi dao sắc bén làm nó đứt lìa, rơi xuống sàn trước khi Cai biết nó đã cắt bỏ.

Nhát dao quá nhanh, quá chuẩn xác của một thợ thiến lâu năm khiến Cai chưa kịp định thần thì hai hòn dái đã lủng lẳng lòng thòng bên ngoài cơ thể. Rồi tới khi thợ thiến túm chặt lấy một quả tinh hoàn màu trắng xám của Cai, kéo ra và cắt đứt cuống dái, cơn đau mới nổ ra dữ dội bên trong Cai. Quả tinh hoàn đầu tiên rớt xuống sàn với một âm thanh khô lhốc, và một trong những con chó săn nuốt nó. Quả tinh hoàn thứ hai Cai nhắm mắt lại, để khỏi chứng kiến cảnh nó cũng bị cắt một cách đau đớn

Cơn đau nóng cháy giữa hai chân của Cai, tệ hại hơn bất cứ điều gì cậu có thể tưởng tượng ra, trộn với một cơn đau dữ dội muốn buồn nôn trong bụng. Cậu bé rú lên một cách to nhất có thể với một miệng đầy vải và vũng vẫy với tất cả sức mạnh của mình.

Nhưng thợ thiến vẫn chưa hoàn thành công việc. Gã nắm lấy con cu mềm nhũn của Cai, và với một chuyển động tay nhanh chóng, gã cắt đứt nó tận gốc, rồi gã còn nhẫn tâm đưa dao vào chỗ cắt nạo sạch những gì còn sót lại.

Sự đau đớn là tất cả mọi thứ Cai có lúc này. Tất cả thế giới chỉ còn là đau đớn cho bây giờ và mãi mãi. Cai như đã đi xuống địa ngục, nơi những người yếu đuối và kẻ thiếu đức tin bị cực hình cho những tội lỗi của họ. Tâm trí Cai dường như không còn biết bất cứ điều gì ngoại trừ vết cắt khủng khiếp này, sự đau rát như kéo dài vô tận.

Cai đau đớn vật vã ngất đi.

Khi Cai tỉnh lại, cơn đau vẫn còn khủng khiếp, mặc dù bây giờ sự đau đớn dữ dội của việc bị cắt bỏ đã được giảm đi, và thay thế bằng một nỗi đau âm ỉ và nhức nhối như cảu một vết bỏng gần đây. Cậu rên rỉ và đã không dám mở mắt trong một khoảng thời gian. Khi đó, Cai vẫn bị trói ngửa giữa bàn, và đã có một vết bỏng tối giữa hai chân của mình, nơi những vết thương đã được làm ngừng chảy máu.

Cai khóc nức nở.

Tất cả mọi thứ của Cai đã bị huỷ hoại. Khả năng để cảm nhận niềm vui của cực khoái đã ra đi mãi mãi. Nam tính của Cai đã bị phế bỏ. Mọi người đều biết rằng các thái giám còn bị xem là loại thấp kém hơn cả phụ nữ. Tài sản thừa kế của Cai đã vĩnh viễn ra đi. Ngay cả khi Cai thoát khỏi nơi này, cậu sẽ bị xem thường và bị đuổi khỏi nhà, và không còn đủ điều kiện để kế thừa. Cai cũng sẽ không bao giờ còn có thể nối dõi tông đường. Ngôi nhà giàu sang và tuyệt vời mà Cai đã được sinh ra sẽ vĩnh viễn không còn là của Cai nữa.

Không còn gì còn lại cho Cai ngoài những nỗi đau khủng khiếp này.

Nếu như Cai không bị trói vào chiếc bàn này, cậu có thể đã tìm một con dao và kết thúc cuộc sống của mình.

Tuy nhiên, cậu đã bị trói chặt. Và cậu bé trôi dạt trở lại vào một giấc ngủ mê sảng, đau buồn khổ sở.

Gaius Valerius kiểm tra trên người nô lệ đang say ngủ và mỉm cười.

“Thằng nhóc này thực sự là rất rất đẹp trai.”

“Nhất là đối với một nô lệ.”

Thứ Ba, 17 tháng 5, 2016

Bị buộc phải chấp nhận để người khác thiến

Mohamed Bora đã bị bắt cóc bởi một nhóm các hijra ( những thái giám chuyên làm nghề múa hát ) và bị buộc phải chấp nhận cho họ thiến, sự việc xảy ra tại Baroda ( thành phố Gujarat, miền tây Ấn Độ) khi cậu chỉ mới 14 tuổi. Sự việc những cậu trai đang trong độ tuổi dậy thì bị bắt cóc rồi bị đem đi thiến để trở thành hijra là một việc không phải hiếm tại Ấn Độ.

Mohamed Bora - ảnh chụp khi cậu 14 tuổi

Các hijra thờ nữ thần Bachuchara Mata, có đền thờ trong thành phố Bacharaji, thường hành nghề ăn xin, mại dâm, nhưng cũng múa hát chúc lành cho trẻ sơ sinh. Quá trình thiến tận gốc Mohamed Bora được các hijra tiến hành trong một buổi lễ kết nạp hội viên mới. Vết thương do thiến sau đó được bôi dầu nóng, một thời gian sau thì lành hẳn, người bị thiến sẽ luôn sử dụng một ống nhỏ cắm vào lỗ tiểu để giữ cho niệu đạo không bị đóng lại trong quá trình vết thương lành.

Vài tuần sau khi thiến tận gốc, vết thương đã lành lặn, đồng thời việc thiến cũng đã chấm dứt quá trình dậy thì chỉ vừa mới chớm của Mohamed Bora
Mohamed dùng một chiếc ống nhỏ hàng ngày để ngăn ngừa việc bị bít lỗ tiểu

Trong trường hợp này, vì Mohamed Bora bị bắt buộc phải chấp nhận trở thành người hoạn, nên cậu vẫn thường mơ thấy phụ nữ vào ban đêm như những cậu con trai bình thường khác, lòng tràn đầy ham muốn, nhưng đồng thời cậu cũng cảm thấy xấu hổ nhục nhã mỗi khi đi trên đường phố cạnh những cô gái. Cậu vẫn luôn tự xem mình là một người đàn ông, không phải là một người phụ nữ, và luôn luôn ăn mặc như đàn ông kể từ khi ông trốn thoát khỏi những hijra đã bắt cóc rồi thiến cậu, những người mà cậu luôn nguyền rủa và sợ hãi.

 Tuy đã bị người ta thiến nhưng cậu vẫn cảm nhận mình là một người đàn ông
 
Mặc dù vậy, khi trao đổi và nghe những lời từ cha cậu nói, cha cậu cho rằng số mệnh đã đưa Mohamed vào con đường của một thái giám, có thể nhờ đó mà tương lai của cậu sẽ không bị cái nghèo đói bám lấy, và có cơ may sẽ được sống no đủ.

 Mohamed Bora rất ghét việc phải mặc trang phục phụ nữ khi đi hành nghề cùng các hijra khác

Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2016

Bị thành thái giám vì tai nạn hy hữu

Mô tả

      Một thanh niên chỉ mới 20 tuổi, trong khi đang leo xuống một cây cọc, đã bị tai nạn khiến toàn bộ bộ phận sinh dục ngoài, bao gồm cả dương vật, bìu, lẫn hai tinh hoàn, bị giựt đứt. Đây là loại chấn thương chỉ thường xảy ra trong vụ đánh bom, tấn công hoặc bị cắt xẻo. Với loại thương tổn này cần điều trị bằng vi phẫu để nối lại phần bộ phận bị đứt lìa nếu như có thể, hoặc nếu không có bộ phận bị cắt để nối lại thì phải được tiến hành khâu lại vết thương. Trong trường hợp này thì những bộ phận bị đứt rời đã không được mang đến, các bác sĩ không còn cách nào khác, thủ thuật tái tạo lỗ tiểu vĩnh viễn tại vùng đáy chậu ( urethrostomy ) đã được thực hiện, khiến cho bệnh nhân bị buộc phải trở thành thái giám vĩnh viễn.

Tóm tắt ca bệnh

     Một nam thanh niên 20 tuổi làm nghề lao động tự do đã được đem đến khu cấp cứu tai nạn với tình trạng bị đứt lìa toàn bộ cơ quan sinh dục ngoài do gặp tai nạn khi đang leo xuống một cây cọc vài giờ trước đó. Thăm khám bệnh nhân, các bác sĩ thấy bệnh nhân vẫn còn có ý thức, nhịp tim cao 100 mỗi phút, huyết áp 116/70 mm Hg, và chảy máu liên tục trong khu vực giữa háng. Vết thương vùng chậu bị rách nát có kích thước khoảng 5x12 cm, dưới khu vục này không cần tồn tại sót lại bất kỳ chút gì của dương vật, bìu lẫn hai tinh hoàn.



Người thanh niên này đã bị cụt toàn bộ bộ phận sinh dục. Ảnh được chụp ngay sau khi vết thương được khâu lại.

     Những người tham gia cấp cứu đã không mang đến những phần cơ thể bị đứt lìa. Bệnh nhân được ekíp bác sĩ hồi sức. Vết thương đã được xem xét cẩn thận dưới tác dụng của thuốc gây tê cục bộ, được rửa kỹ lưỡng và cầm máu tốt. Các phần nhìn thấy được của ống dẫn niệu đạo đã được các bác sĩ sắp xếp và tái tạo lỗ tiểu mới ở vùng đáy chậu, một ống thông tiểu Foley đã được cắm vào niệu quản. Nắp da đã được huy động từ cả hai bên mép vết thương và được đặt một ống dẫn lưu ( corrupgated drain ). Bệnh nhân đã được thay quần áo, băng hàng ngày trong vài ngày sau đó. Thời kỳ hậu phẫu là yên ổn. Các vết thương lành lại. Các ống dẫn lưu đã được gỡ bỏ vào ngày thứ 4 và ống thông tiểu thì vào ngày thứ 11. Bệnh nhân đi tiểu thoải mái. Anh đã được khuyên cần phải bổ sung testosterone và tự nong rộng thường xuyên cho lỗ tiểu mới. Tuy nhiên bệnh nhân đã không tái khám sau đó.



Ảnh 5 ngày sau phẫu thuật, vết thương lành khá tốt



Thảo luận

Bị cắt cụt dương vật và bìu là một thương tích hiếm gặp. Sự tổn thương chủ yếu ở cơ quan sinh dục, bởi vũ khí sắc nhọn hoặc vũ khí nóng, gây chấn thương mạnh. Nhưng những chấn thương có thể gây nên do sự giựt đứt, đặc biệt do những loại quần áo như dhoti (một loại trang phục Ấn Độ cổ điển của nam giới nông thôn theo hình thức dài, mỏng, vải trắng quấn quanh) bị mắc kẹt trong một máy quay. Các chấn thương có thể tự gây ra bởi một người đàn ông có tinh thần rối loạn, một người vợ thất vọng, một đối tác tình dục đồng giới hoặc là nạn nhân của quấy rối tình dục bởi một vũ khí hoặc qua hành động cắn. Điều này cũng có thể được thực hiện bởi một bác sĩ phẫu thuật trên bệnh nhân yêu cầu như một phẫu thuật chuyển đổi giới tính.

Trong thực tế y học hiện đại ngày nay, cho loại chấn thương này vi phẫu để nối lại phần cụt là loại phẫu thuật tiêu chuẩn. Phần bị cắt cụt nên được bảo quản tốt, rửa sạch nhẹ nhàng với nước và đặt càng nhanh càng tốt trong một bao nước muối ngâm, và túi được đặt trong một chiếc túi thứ hai đầy muối để bảo quản lạnh. Không giống như dương vật bị cắt cụt có thể nối lại thành công miễn là phần cụt được đem nối chỉ 18-24 giờ sau khi bị thương, trong khi đó tinh hoàn phải được nối lại trong vòng 6-8 giờ, do tỷ lệ trao đổi chất rất cao ở các mô tinh hoàn.

Nếu cơ sở cho vi phẫu không có sẵn, dương vật có thể được trồng lại chỉ đơn giản bằng kỹ thuật nối cũ, mặc dù kỹ thuật vi phẫu làm cho kết quả nối tốt nhất và làm giảm tối thiểu các biến chứng hậu phẫu. Các kết quả của dương vật được nối không qua vi phẫu có thể được hài lòng, hoại tử da thường được báo cáo. Sự sống còn của dương vật và chức năng của nó phụ thuộc hoàn toàn vào hệ thống mạch máu nuôi dương vật. Nếu qua vi phẫu, chức năng cương dương thường được duy trì tốt sau khi hồi phục, có thể có một số hoại tử da và mất cảm giác nhưng ít hơn so với kỹ thuật khâu cũ.

Do mức độ hiếm của chấn thương và không có sự hiểu biết đúng đắn của người bệnh lẫn những người tham gia cấp cứu về chấn thượng đứt lìa bộ phận sinh dục mà phần lớn là do nạn mù chữ ở nông thôn, ngay cả bây giờ, đã khiến các tác giả đóng góp tài liệu cũ này đến với rộng rãi công chúng.

Nguồn : P Garg, S Verma, S Mittal, P Rohilla, Internet Scientific Publications.

Thứ Ba, 12 tháng 4, 2016

Bị thiến oan uổng trong vườn mít

Ông Bảo là một lão già tính tình gàn dở trong xóm Vía. Lão ít nói ít cười mà suốt ngày cứ lầm lầm lì lì, lẩm bẩm trong họng. Dân trong xóm thì hiền lành nên cũng không lấy gì làm khó chịu. Chỉ có đám trai làng ăn no rửng mỡ không có việc gì làm, chúng hay chọc phá người này rồi lại nói xấu người nọ, thấy ông Bảo cục súc vậy nên chúng hay trêu ông.


Nhà ông Bảo có một khu vườn mít lớn. Dân xóm không biết ông Bảo là người vùng nào, xứ nào, thế mà mấy năm trước ông ta về xóm này, mua đất, mua vườn rồi trồng mít. Mít ông Bảo trồng trái nào trái nấy mập ú, thơm phức.


Thế mà bị tụi thanh niên quỷ lâu lâu lại vào, khoắng mất một hai trái. Ông Bảo tức điên lên vì bị lũ quỷ ranh rình mò phá hoại. Chúng cướp mít không phải vì chúng thèm, mà cốt yếu để ông Bảo chửi đổng lên cho chúng cười hô hô rồi lấy đó khoe chiến tích là dám coi thường ông lão gàn nhất xóm.


Thằng Mạnh là thằng cầm đầu nhóm quậy phá này. Nó thường nghĩ ra những trò rất tinh quái. Có lần nó thấy ông Bảo đang xếp mít chuẩn bị đem bán, nó hú hét ra dấu cho đồng bọn xông tới giữ chặt tay chân của ông Bảo, còn nó thì thản nhiên tụt quần xuống đái lên đám mít được ông Bảo dành cả ngày trới để xếp ngay ngắn chuẩn bị gọi lái vào bán.


Ông Bảo thấy công sức của mình đã bị thằng nhãi ranh phóng uế lên thì phen này toi cả công sức nhiều tháng ròng chăm cây tưới bón, còn bán cho ai mua nữa thứ mít này. Tay chân ông Bảo mảnh khảnh gầy guộc, vừa thêm tuổi cao, lại vừa bị thấy thằng nhãi đang độ trai trẻ giữ chặt hai tay hai chân, ông chỉ còn biết hét lớn phẫn nộ :


- Bọn khốn quỷ quái. Chúng mày phá nát hết công sức của tao rồi. Thằng Mạnh, tao thề tao sẽ cắt cặc mày rồi quăng cho chó ăn để trả thủ việc mày dám đái trước mặt ông.

Bọn thanh niên vẫn cười hề hề, lại càng tỏ ra hả hê khi chúng đã khuất phục ông lão nóng tính nhất xóm này. Đái xong, thằng Mạnh kéo quần lên, không quên nhổ vào mặt ông Bảo một bãi nước bọt như muốn nói rằng, xóm này tên liều mạng nhất chính là nó. Rồi cả bọn ù té chạy trước cặp mắt đã sưng húp vì khóc của ông lão.

Ông Bảo căm tức lắm nhưng chẳng làm gì được. Phận già cả cao tuổi chỉ có miếng đất dành dụm làm kế sinh nhai. Vợ đã mất vì ung thư, còn đứa con gái thì đi lấy chồng xa, giờ ông Bảo chỉ còn một thân một mình, bám víu vào vườn mít để sinh sống. Thế là ông quyết chí trừng phạt lũ thanh niên, nhất là thằng Mạnh, để bảo vệ cho thể diện của ông, đồng thời bảo vệ cho vườn mít, chén cơm của lão.

Về phần thằng Mạnh, sau lần đái lên đám mít ông Bảo chuẩn bị đem bán, nó được những đứa trai hư hỏng trong làng tôn lên làm đại ca. Nó lại càng được thể ra oai, bắt nạt bạn bè trang lứa nhiều hơn trước. Và trong con mắt của những tên thanh niên này, thì thằng Mạnh quả xứng vai thủ lĩnh, không trò gì là không dám làm. Thằng Mạnh hư hỏng đến mức nó còn có lúc tổ chức ăn trộm quần lót của một cô giáo trẻ chưa chồng trong trường trung học của nó.

Trong số những đứa trẻ bị thằng Mạnh bắt nạt có Long. Long là con của một gia đình gia giáo, tính tình hiền lành chất phác, nên không sao chịu nổi những màn quấy phá của thằng Mạnh. Thế rồi, một hôm bị bọn thanh niên côn đồ giật mất tiền ăn trưa, Long đổ liều hét lớn :

- Tụi mày ỷ đông hiếp ít. Việc đái lên mít của ông Bảo mà cần cả chục đứa đi theo để giữ chân giữ tay ổng thì có gì ghê gớm. Đêm nay tao sẽ tới đó một mình đái thẳng vào mặt ông Bảo. Rồi tụi mày xem tao hay thằng Mạnh mới là thằng ghê gớm.

Bọn thanh niên rửng mỡ hét lớn :

- Ừ đó. Nếu mày có gan đái lên mặt ông Bảo thì tụi này xem mày ngang hàng như thằng Mạnh mà sau này sẽ nể mặt mày, không tời cướp tiền của mày nữa.

Nói xong, tụi nó cười hô hố chờ xem màn hay sắp diễn ra.

-Được. Đêm nay tao sẽ tới vườn mít của ông Bảo. Tụi mày nhớ đi theo tao mà xem cho rõ.

Thằng Mạnh thấy thằng Long hùng hổ thế thì chỉ đứng tủm tỉm cười, không nói không rằng. Khopng6 phải vì nó sợ sệt gì thằng Long mà chỉ là nó đang dùng cái đầu óc tinh quái đó để khiến thằng Long phải thất bại trong đêm nay. Làm được việc đó không những khiến cho thằng Long phải biết uy quyền của thằng Mạnh, mà còn khiến cho lũ thanh niên càng phải e dè độ chai lì của thằng Mạnh hơn.

Chiều hôm đó. Khác với những olần trước, thằng Mạnh đi một mình đến vườn mít ông Bảo. Nó đứng ngoài cửa chứ không vào trong vườn mà hét lớn :

- Lão già khốn nạn, tôi đang thiếu chút rượu uống, xin cho mượn ít tiền. Lão mà không cho thì đêm nay tôi asẽ tới đây trộm mít của lão.

Ông Bảo đang nằm ngủ ngon lành trong sân, nghe tiếng thằng Mạnh, bao nhiêu sự căm phẫn sục sôi trong người trỗi dậy mãnh liệt, vừa chạy ông vừa cầm đòn gánh hươ hươ trong không khí :

- Thằng chó. Được lắm. Mày ngon thì vao đây tao cho mày không thấy đường về.

Thằng Mạnh ba chân bốn cẳng vọt lẹ, bởi cái mục đích thông báo cho ông Bảo biết ngày giờ thằng Long tới đã được nó thực hiện xong. Chẳng thế mà khi thằng Long nửa đêm mò qua vườn mít, thấy im lạng lạ thường, không giống như ngày thường ông Bảo cứ hễ tối trời là lại uống rượu, lấy đàn ra gảy.

Thằng Long mở cờ trong bụng, “ phen này thì trời giúp mình “, chứ thực ra cả ngày hôm nay nó cũng lo lắng cực kỳ vì câu nói anh hùng rơm của mình. Nay qua đây thấy vườn trống vằng hoe, cái giuòng tre đặt sát cửa, nơi ông Bảo nằm ngủ khi say, giờ thù lù một bóng người nằm còng queo. Nó nghĩ thầm : “ May quá. Lão già này ngủ rồi. hú hồn “

Thằng Long lẳng lặng trùm tấm vải đen vào mặt, tay cầm bọc nước tiểu đã chuẩn bị sẵn, lom lom đi rón rèn lại chỗ ông Bảo nằm ngủ. Nó thẳng tay quất chiếc túi nước đái bẩn thỉu lên cơ thể của ông lão đáng thương, nằm co ro, trùm mền kín mít.

Ai ngờ đâu, một cú đòn gánh giáng mạnh từ trên xuống cũng nhanh không kém, khiến thằng Long bất tỉnh ngay tắp lự, không kịp ứ hự chi cả. Thì ra lão Bảo nắm mai phục ở bụi cỏ cao gần đó cả buổi chiều tới tối mịt. Lòng lão căm thù thằng Mạnh không sao kể xiết. Lão bỏ ăn bỏ uống nằm mai phục, chờ khi thằng Mạnh tới để báo thù. Lảo đắc thắng cười lớn :

- Ha ha ha. Thằng Mạnh chó chết. Mày dám chơi trò quăng bịch nước tiểu lên người lão à. Tao nói cho mày biết, mày chỉ là thằng mới lớn, mà bày đặt phá phách. Nói về tài mưu mẹo thì tao còn cao tay hơn mày nhiều lắm.

Đoạn lão nhanh tay rút còng số 8 đã chuẩn bị sẵn ra còng chặt tay chân thằng Long lúc này vẫn đang bất tỉnh mê man vào ngay chính chiếc giường mà thằng Long đã quăng bịch nước tiểu vào.

Nhóm thằng Mạnh thì lúc này đang lấp ló ngoài cửa thấy hết cả, nhưng lũ nhát cáy nào dám hó hé gì khi ông Bảo bỗng dưng lôi thêm mấy con chó bẹc giê hung tợn lão cấp tốc đi mượn hồi chiều. chứng được dắt ra cột gần chiếc giuờng tre như những vệ sĩ của lão.






Thằng Mạnh thì tủm tỉm khoái chí cười thầm nghĩ bụng : “ Long ơi là Long, mày ngu lắm, muốn lên mặt với tao. Để tao nói cho mày biết, tao không những gan dạ mà còn trí tuệ như Khổng Minh nữa. Tao chả dại gì tốn sức với mày, tao để lão Bảo trừng phạt mày thay tao. Mà nực cười, ngay chính lão Bão cũng không ngờ rằng đã mắc mưu cửa tao một cách dễ dàng. Đúng là già mà còn dại “.

Cứ nghĩ lão Bảo chỉ đánh đập thằng Long là cùng, ai ngờ lão cười hà hà, móc ra một con dao lưỡi cong sáng quắc, cười nói :

- Thằng Mạnh khốn kiếp. Tao đã nói rồi. Tao nhất quyết phải cắt cặc mày để mày nhớ đời cái toiộ dám đái vào đám mít của ông. Để rồi xem sau này mày còn biết mùi sướng khoái với đàn bà được nữa hay không.

Nói xong, lão nhanh tuột quần thằng Long xuống ngang đùi, con cu đang tuổi lớn của thằng Long lộ ra, nằm cong queo. Ông Bảo cầm con cu của thằng Long lật lên lật xuống, lớn tiếng mắng mỏ :

- Lũ ác ôn đái bậy này, hèn chi con cu đã lông lá như trai trưởng thành. Thằng khốn. Phen này thì tao cho mày cả đời này cũng không thể làm trai đàng hoàng được nữa.

Bọn thằng Mạnh ngồi ngoài, thấy cảnh hết sức quái đản này thì không nói được tiếng nào nữa. Cứ nghĩ ông Bảo cũng là một người bình thường, ai ngờ lão nói được làm được, con cu của thằng Long bị cắt phụt, máu văng xối xả. Ông Bảo không hiểu học nghề lang băm ở đâu, mà chích thuốc tê rồi khâu vá tài tình, cầm máu cho thằng Long khiến nó cứ mê man bất tỉnh mà không hay biết gì chuyện con cu của mình đã bị cắt cụt rồi quẳng cho chó bẹc giê ăn mất.

- Hay lắm. Giờ cặc mày đã bị tao cắt rồi. Nhưng tao không cắt dái của mày đâu. Để mày vẫn còn ham muốn đàn ông, nhưng lại bất lực không thể đụ đéo gì được nữa cả. Ha ha ha. Từ nay, mày phải biết là đụng đến ông Bảo này thì không tàn cũng phế, con ạ.

Vừa nói, lão vừa lật chiếc mặt nạ trùm đầu của thằng Long ra xem, lão vốn muốn thấy gương mặt thê thảm của thẳng Mạnh rồi còn trả thù một vụ nhổ nước bọt vào mặt nữa. Ai ngờ, khi lột chiếc mặt nạ ra, đó không phải thằng Mạnh mà nãy giờ ông Bảo vẫn nghĩ, mà chính là thằng Long, đứa trai ngoan hiền, học giỏi nhất xóm, ai ai cũng thương, ai ai cũng mến. Lão Bảo thấy vậy, mắt trợn ngược ú ớ :

- Trời ơi. Không phải thằng Mạnh. Trời ơi. Long. Long con ơi. Vậy … vậy ta phải làm sao… Bị chó ăn mất rồi. Trời ơi. Thằng Mạnh ác ôn. Trời hại ta rồi.

Lão Bảo ôm thằng Long vẫn còn mê man bất tỉnh vào lòng, miệng khóc hu hu thê thảm. Lão vốn quý thằng Long như cháu ruột vì nghe nói nó học giỏi nhất xóm. Mà đứa con gái của lão lấy chồng xa, cũng lại đẻ một đứa con gái trạc tuổi thằng Long. Lão vốn có ý ngầm xem thằng Long là cháu rể trong nhà, đợi mùa tốt sẽ qua nhà thằng Long hỏi chuyện cho cháu gái lão. Giờ đây trong đêm khuya thanh vắng, vang lên không phải là tiếng đàn ông Bảo hay gảy, mà là tiếng khóc oan uổng cho cậu trai bạc phước.